Đông về lạnh lắm không anh ? Khi ngoài kia tuyết bỗng rơi vội vã Em bâng khuâng ôm vào lòng tất cả Ký ức vui buồn lẫn bao nỗi nhớ thương. Mình không duyên mà còn mãi vấn vương Kỷ niệm vô tình quay về nơi chốn cũ Chim xao xác bay tìm nơi di trú Để lại mình khoảng trời lặng không nhau. Em xót xa trong hư ảo phai màu Ranh giới vô biên là đôi dòng nước mắt Tim vỡ tan vì một câu chia cắt Nghẹn ngào bởi hộ đối môn đăng... Trời vào đông không sao không trăng Không tiếng cười khúc khích sau lưng áo Đức Chúa ơi con là người ngoại đạo Không là con chiên nhưng đượm nét hiền ngoan. H