Lặng thinh nghe tiếng biển tràn
Đèn khuya đã tắt nhường sang nắng hồng
Trời buồn giăng xám biển đông
Lòng nghe lạnh giá mênh mông hững hờ...
Nhân gian còn lạc cõi mơ
Biển hòa nhịp thở vén chờ ngày lên
Nhấp nhô nhịp sóng dập dềnh
Ru lời tình lặng lênh đênh phương nào,
Lặng thầm se cát mà đau
Một cơn sóng vỗ làm đau dã tràng
Biển xanh cát trắng thênh thang
Mà trong sâu thẳm mơ màng viễn vông.
Dừng thôi ngọn gió phiêu bồng
Bốn phương lang bạt long đong một thời
Vượt qua bão tố bên đời
Về nghe biển lặng gọi mời bình yên.
Đèn khuya đã tắt nhường sang nắng hồng
Trời buồn giăng xám biển đông
Lòng nghe lạnh giá mênh mông hững hờ...
Nhân gian còn lạc cõi mơ
Biển hòa nhịp thở vén chờ ngày lên
Nhấp nhô nhịp sóng dập dềnh
Ru lời tình lặng lênh đênh phương nào,
Lặng thầm se cát mà đau
Một cơn sóng vỗ làm đau dã tràng
Biển xanh cát trắng thênh thang
Mà trong sâu thẳm mơ màng viễn vông.
Dừng thôi ngọn gió phiêu bồng
Bốn phương lang bạt long đong một thời
Vượt qua bão tố bên đời
Về nghe biển lặng gọi mời bình yên.
Bút lá tre_158_13.06.2016
(Tập thơ Hương Yêu_Tháng 12.2018)
(Tập thơ Hương Yêu_Tháng 12.2018)
Nhận xét
Đăng nhận xét