CHO CON NƯƠNG NÁU TRẦN GIAN Mưa ngâu rớt giọt sầu bi Mười năm vắng bóng... xuân thì cũng qua Tóc mây lấm tấm tuổi già Thu vàng côi cút nếp nhà quạnh hiu. Khói lam nhuộm trắng góc chiều Mẹ ngồi khâu áo liêu xiêu dáng gầy Dịu dàng từng mũi may tay Gom lành hơi ấm xua bay lạnh lùng. Mắt nhòe gợi ảnh mông lung Môi trầu thắm đượm cả vùng yêu thương Vái van trăm hướng ngàn phương Cũng không thoát khỏi con đường tử sinh... Co ro tâm sự một mình Lần về quá khứ ...tâm mình nặng mang Cho con nương náu trần gian Cho con khúc hát muôn vàn yêu thương. Bút
Ngày mới vén màng thức dậy Nắng xuyên rực rỡ hiên nhà Chim ca ríu rít ngoài ngõ Bình yên về bên em đây... Mái ấm ngăn nắp đơn sơ Chứa chan tình yêu đôi lứa Yêu thương nhóm nhen giữ lửa Vui cười cùng đàn trẻ ngoan. Một đời thắm nghĩa phụng loan Chung tay ta xây hạnh phúc Sắc son nghĩa nhân mai trúc Bao dung thắm thiết tình người, Chuyên cần tích quỹ vui tươi Nhặt an nhiên xâu ngọc quý Lần về chiều tô sắc mới Hòa vào khoảng trời bình yên. Bút lá tre_ 204_ 31.07.2017 (Tập thơ Hương Yêu_Tháng 12.2018)