Thu về nhặt lá vàng rơi
Rải trên cỏ biếc trong trời nhiều mây
Độc bình giăng kín sầu vây
Mưa ùa khắp chốn thơ xây mấy tầng...
Hồn thu ngơ ngác bâng khuâng
Thì ra thu đến hạ dần phôi pha
Ấp iu gõ cửa từng nhà
Mở vùng nắng ấm hắt qua cổng làng.
Ai xui con sáo sang ngang
Bến chờ ướt sũng mênh mang nẻo về
Lời kinh sám muộn tỉ tê
Giục lòng thức tỉnh bờ mê nên chừa !
Thu về già mấy cơn mưa
Nhặt đầy cội lá lòng chưa hết hờn
Mưu cầu vượt hẳn nghĩa ơn
Gom thiền chặt bị tâm chơn lòng thành.
Bút lá tre_205_05.08.2017
(Câu chuyện của mùa thu_NXB Văn học_Tháng 10.2017)
Nhận xét
Đăng nhận xét