Chuyển đến nội dung chính

Tiếng thầy- tiếng lòng

Nhất âm con gọi chữ thầy
Ân sư tìm đặng đủ đầy nhân duyên
Học nửa chữ, vốn thánh hiền
Lòng thành vô giá sách truyền đời sau,

Tiếng lòng từ đáy tâm sâu
Khơi dòng tri thức giếng nào so hơn?
Điều hay thầy dạy răn con
Trò ngoan thỉnh giáo:Thái Sơn, nước nguồn!

Bắc – Nam chung một hướng đường
Tôn sư trọng đạo yêu thương nghĩa tình
Là sách đời, chẳng ơn sinh
Thiết tha tiếng gọi thầy mình như cha,

Ba là cha, thầy cũng cha!
Quê hương ngàn dặm tuy xa nhưng gần
Sợi thương kết nối nghĩa tình
Đèn hồng sáng ấm lung linh nếp nhà.

P/s: kính tặng thầy Vũ Ngọc Quỳ_Chúc thầy cô luôn vui khoẻ và tiếp tục cống hiến cho sự nghiệp trồng người.

Bút lá tre_No.83_19.07.2014
(Tập thơ Hương Yêu_Tháng 12.2018)

No photo description available.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Bình yên về bên em đây

Ngày mới vén màng thức dậy Nắng xuyên rực rỡ hiên nhà Chim ca ríu rít ngoài ngõ Bình yên về bên em đây... Mái ấm ngăn nắp đơn sơ Chứa chan tình yêu đôi lứa Yêu thương nhóm nhen giữ lửa Vui cười cùng đàn trẻ ngoan. Một đời thắm nghĩa phụng loan Chung tay ta xây hạnh phúc Sắc son nghĩa nhân mai trúc Bao dung thắm thiết tình người, Chuyên cần tích quỹ vui tươi Nhặt an nhiên xâu ngọc quý   Lần về chiều tô sắc mới Hòa vào khoảng trời bình yên. Bút lá tre_ 204_ 31.07.2017 (Tập thơ Hương Yêu_Tháng 12.2018)

Hoa mơ

Trở chiều ươm giấc mơ hoa Lung linh mắt biếc lệ nhòa niềm đau Phận hèn vắt vẻo trên cao Hồn vương theo gió úa màu thời gian, Dòng đời vạn nẻo ngổn ngang Biết tìm đâu được thiên đàng để yêu ? Tiết thu nắng sớm mưa chiều Hoa vừa hé nở nhận nhiều bão giông... Hoa mơ chỉ một tấm lòng Không hương cũng góp đôi bông cuối mùa Tím buồn bên giậu rào thưa Thủy chung vẹn nghĩa đủ vừa giấc mơ. Thương sao dáng nhỏ ngây ngơ Tủi đời phải chịu nương nhờ chiều buông Xin người dành chút yêu thương Xin đời hướng đến con đường từ tâm. Bút lá tre_No. 206_ 26.08.2017 (Tập thơ Hương Yêu_Tháng 12.2018)

Giấc mơ tím

Giấc mơ về mang tình em màu tím Kỷ niệm xưa chợt sống lại êm đềm Hé nụ cười xinh sao đến là duyên Chẳng đời thực đắm mình vào ký ức, Em vô tư hái vội mồng tơi chín Viết thành thơ lưu luyến tuổi học trò Mơ ước hồng bỗng chốc hoá tàn tro Nhoè giấy trắng, gió đánh rơi lệ ngọc. Mặc áo nhung em cất bước theo chồng   Vấn khăn hồng qua cầu sang bờ mới Màu chung thuỷ thắm nồng men chăn gối Tình trăm năm cập bến cả bình yên, Màu tím xưa thoáng về rồi đi biệt Giấc mơ buồn hoang vắng tím không tên. Bút lá tre_No.141_19.11.2015 (Tập thơ Hương yêu_Tháng 12.2018)