GIỌT CHIỀU YÊU THƯƠNG
Chiều đông nắng nhẹ cõi lòng
Lưng trời mây trắng bềnh bồng rong chơi
Quay lưng ôm nhặt một thời
Hong vàng tơ óng buộc nơi duyên mình...
Lưng chiều hoa khẽ cười xinh
Xôn xao ngõ vắng đưa mình về đây
Cau xanh quyện lá trầu cay
Vôi nồng thấm đượm vun đầy tào khang,
Tình anh đôi bóng cùng nàng
Đong tràn hạnh phúc phượng loan yêu kiều
Đồng hành chung bước đường yêu
Vô tư đọng lại giọt chiều yêu thương.
Bút lá tre_184_30.12.2016
Tiếng Lòng 25_Tháng 03.2017
Đường xưa kỷ niệm tươi màu
Trả lờiXóaTan trường mình bước chung nhau lối về
Song song đôi bóng giao kề
Gió mơn man mái tóc thề em bay.
Hồn ta ngất ngưởng men say
Cỏ non in dáng trang đài người thương
(Con đường ngày xưa - thơ Ngô Chí Trung)
Biết bao kỷ niệm còn vương
XóaLối về góp nhặt yêu thương thuở nào.