Quê mình giờ lắm đổi thay
Nhớ thời xưa ấy đắng cay bội phần
Mẹ tôi rau cháo tảo tần
Nuôi con thơ dại tay sần môi thâm
Chiến tranh ác liệt nhiều năm
Băng ngàn lửa đạn thăng trầm vượt qua
Nuôi đồng chí, thuốc làm quà
Nước non thống nhất hoan ca, quay về.
Nhớ thời xưa ấy đắng cay bội phần
Mẹ tôi rau cháo tảo tần
Nuôi con thơ dại tay sần môi thâm
Chiến tranh ác liệt nhiều năm
Băng ngàn lửa đạn thăng trầm vượt qua
Nuôi đồng chí, thuốc làm quà
Nước non thống nhất hoan ca, quay về.
Bao cấp, rồi đổi mới về
Còng lưng bươn chải vượt lên đói nghèo
Áo nâu lặng lẽ chống chèo
Giữ tròn đức hạnh gieo neo không màng
Đời khổ cực, chẳng thở than
Bảy mươi năm với muôn vàn điều hay
Chúng con khôn lớn thành tài
Giữ lòng son sắt nhớ hoài lời răn...
Mãn phần hết kiếp phong trần
Mẹ hiền ẩn khuất mấy tầng trời xanh
Đêm buồn mắt lệ long lanh
Mà nghe đau nhói năm canh đoạn trường
Người ta còn mẹ để thương
Con buồn cố nén thắp hương nguyện cầu
Dư âm hình dáng áo nâu
Tháng năm gợi nhớ công sâu tình dày.
Bút lá tre_191_11.05.2017
(Nhân Ngày của mẹ 14.05.2017)
Nhận xét
Đăng nhận xét