Buồn giăng tím biếc chiều mưa
Lang thang mấy nhịp thoi đưa về nguồn
Xòe tay che giấu nỗi buồn
Còn đây kẽ hở lại tuôn rơi rồi...
Nỗi sầu thấm mặn bờ môi
Ghé nhờ bờ cạn dòng đời trôi đưa
Cát đằng len lỏi rào thưa
Tùng quân héo rũ người chưa quay về.
Võ vàng sực tỉnh cơn mê
Nửa hồn cô độc lặng nghe kinh thiền
Còn đâu lời nói an nhiên
Còn khung kỷ niệm chao nghiêng ánh nhìn.
Vẫn mong hé nụ cười xinh
Để tâm thắm lại trong lành đẹp tươi
Nhưng nay xa bến lỡ lời
Đơn dầm độc mộc xa vời yêu thương,
Gió lay ngọn cỏ mờ sương
Người đi xa khuất trên đường buồn đau
Lui vào dĩ vãng chìm sâu
Nhạt nhòa ký ức gói sầu không tên.
Bút lá tre_194_27.05.2017
(Tiếng Lòng 27_Tháng 11.2017)
Nhận xét
Đăng nhận xét